( Mình Ơi ... ! 15 )
.
-Nằm nghe gió thả lệ trời
Hạt vào biển nhớ, hạt rơi xuống tình
+Tuyết vờn phủ cánh hoa xinh
Lạnh trái tim mình, tựa cửa xót xa
-Sương khuya níu cỏ la đà
Ðể vần lục bát lòn qua cũng buồn
+Ai làm cho hạt sầu tuôn
Gió lay nhành liễu ,trăng luồn rèm thưa
-Nắng khuya rọi đủ sáng vừa
Bóng đời hiu quạnh vì chưa thấy người
+Biết Mình tuổi độ ba mươi
Chưa thỏa nụ cười, sầu muộn đến nay
-Hai đầu nỗi nhớ đọa đày
Đông lạnh bao ngày , xuân sẽ ấm thôi
+Ðốt tâm tư cháy đỏ rồi
Lập lòe hình bóng, chụm đôi mái đầu
-Cung đàn trầm bổng hồi lâu
Dõi mắt ngang lầu , bướm lượn bờ sông
+Mình ơi ! giữ mãi tình nồng
Sưởi ấm tim hồng,❤ rực sáng niềm tin
- Ông tơ bà nguyệt cúi nhìn
Lắng nghe tiếng vọng cầu xin vững bền
+ Đêm về lại nhớ gọi tên
Câu thơ Bậu viết làm nền tương tư
- Hỏi mây sao mãi chần chừ
Để cho ngọn núi hình như đợi chờ
+Khi buồn gối mộng ôm mơ
Mình đợi ta chờ tin nhắn hồi âm
-Nhiều đêm ước đặng sắt cầm
Hợp hòa thắm thiết tri tâm cuộc đời
+Gọi nhau hai tiếng Mình ơi
Mà nghe xót dạ , những lời nỉ non ./
.
March-15-2021
( - ) Tuyết Băng Tâm
(+) Minh Hiển Hàn Sĩ
Ảnh ST
Hạt vào biển nhớ, hạt rơi xuống tình
Duyên hai đứa ba sinh nặng nợ
Một chữ thương vẫn nhớ bóng hình
Lạnh trái tim mình, tựa cửa xót xa
Theo năm tháng bóng tà liễu rũ
Cùng bạn bè vui thú thơ ca
-Sương khuya níu cỏ la đà
Ðể vần lục bát lòn qua cũng buồn
Tháo kỷ niệm ra khuôn từng mảnh
Thả cơn đau theo cánh chuồn chuồn
+Ai làm cho hạt sầu tuôn ?
Gió lay nhành liễu ,trăng luồn rèm thưa
Mùa thu đến, duyên xưa gặp lại
Câu thơ trao chẳng ngại sớm trưa
-Nắng khuya rọi đủ sáng vừa
Bóng đời hiu quạnh vì chưa thấy người
Mình yêu nhé ! Đừng khươi dĩ vãng
Hạnh phúc trao năm tháng kém tươi
+Biết Mình tuổi độ ba mươi
Chưa thỏa nụ cười, sầu muộn đến nay
Hoa nở muộn hương bay trong gió
Rớt mật vào rượu đỏ men say
-Hai đầu nối nhớ đọa đày
Đông lạnh bao ngày , xuân sẽ ấm thôi
Thắp ngọn lửa trên đồi tuyết lạnh
Cho nát nhàu hai mảnh tim côi
+Ðốt tâm tư cháy đỏ rồi
Lập lòe hình bóng, chụm đôi mái đầu
Lòng mơ ước nhịp cầu giao cảm
Chưa gặp nhau ảm đạm dạ sầu
-Cung đàn trầm bổng hồi lâu
Dõi mắt ngang lầu , bướm lượn bờ sông
Ta gắng đợi thêm đông nữa nhé
Rồi một ngày đá sẽ đơm bông .
+Mình ơi ! giữ mãi tình nồng
Sưởi ấm tim hồng, rực sáng niềm tin
Tình thơ viết giữ gìn thật kỷ
Lời nhớ thương nhật ký đậm in
- Ông tơ bà nguyệt cúi nhìn
Lắng nghe tiếng vọng cầu xin vững bền
Trăng mắc võng treo trên gió bụi
+ Đêm về lại nhớ gọi tên
Câu thơ Bậu viết làm nền tương tư
Gom ngàn ý thủa từ cách biệt
Gởi tiếng lòng được viết vào thư
- Hỏi mây sao mãi chần chừ
Để cho ngọn núi hình như đợi chờ
Gió nhẹ thoảng phất phơ ngọn trúc
Lòng giá băng ngã gục bao giờ
+Khi buồn gối mộng ôm mơ
Mình đợi ta chờ tin nhắn hồi âm
Tình si hạt nẩy mầm xinh đẹp
Ðã bao lần khép nép lặng câm
-Nhiều đêm ước đặng sắt cầm
Hợp hòa thắm thiết tri tâm cuộc đời
Mưa dứt hẳn, ngừng rơi sầu lệ
Định mệnh duyên như thể ý trời
+Gọi nhau hai tiếng Mình ơi
Mà nghe xót dạ, những lời nỉ non..
Mưa trỗi nhịp xoáy mòn tê tái
Điệp khúc buồn sao mãi chẳng vơi
Minh Hiển & TBT
SƯỞI ẤM TIM HỒNG
Mưa trỗi nhịp xoáy mòn tê tái
Điệp khúc buồn sao mãi chẳng vơi
-Nằm nghe gió thả lệ trời
Hạt vào biển nhớ, hạt rơi xuống tình
Duyên hai đứa ba sinh nặng nợ
Một chữ thương vẫn nhớ bóng hình
+Tuyết vờn phủ cánh hoa xinh
Lạnh trái tim mình, tựa cửa xót xa
Theo năm tháng bóng tà liễu rũ
Cùng bạn bè vui thú thơ ca
-Sương khuya níu cỏ la đà
Ðể vần lục bát lòn qua cũng buồn
Tháo kỷ niệm ra khuôn từng mảnh
Thả cơn đau theo cánh chuồn chuồn
+Ai làm cho hạt sầu tuôn ?
Gió lay nhành liễu ,trăng luồn rèm thưa
Mùa thu đến, duyên xưa gặp lại
Câu thơ trao chẳng ngại sớm trưa
-Nắng khuya rọi đủ sáng vừa
Bóng đời hiu quạnh vì chưa thấy người
Mình yêu nhé ! Đừng khươi dĩ vãng
Hạnh phúc trao năm tháng kém tươi
+Biết Mình tuổi độ ba mươi
Chưa thỏa nụ cười, sầu muộn đến nay
Hoa nở muộn hương bay trong gió
Rớt mật vào rượu đỏ men say
-Hai đầu nối nhớ đọa đày
Đông lạnh bao ngày , xuân sẽ ấm thôi
Thắp ngọn lửa trên đồi tuyết lạnh
Cho nát nhàu hai mảnh tim côi
+Ðốt tâm tư cháy đỏ rồi
Lập lòe hình bóng, chụm đôi mái đầu
Lòng mơ ước nhịp cầu giao cảm
Chưa gặp nhau ảm đạm dạ sầu
-Cung đàn trầm bổng hồi lâu
Dõi mắt ngang lầu , bướm lượn bờ sông
Ta gắng đợi thêm đông nữa nhé
Rồi một ngày đá sẽ đơm bông .
+Mình ơi ! giữ mãi tình nồng
Sưởi ấm tim hồng, rực sáng niềm tin
Tình thơ viết giữ gìn thật kỷ
Lời nhớ thương nhật ký đậm in
- Ông tơ bà nguyệt cúi nhìn
Lắng nghe tiếng vọng cầu xin vững bền
Câu thơ Bậu viết làm nền tương tư
Gom ngàn ý thủa từ cách biệt
Gởi tiếng lòng được viết vào thư
- Hỏi mây sao mãi chần chừ
Để cho ngọn núi hình như đợi chờ
Gió nhẹ thoảng phất phơ ngọn trúc
Lòng giá băng ngã gục bao giờ
+Khi buồn gối mộng ôm mơ
Mình đợi ta chờ tin nhắn hồi âm
Tình si hạt nẩy mầm xinh đẹp
Ðã bao lần khép nép lặng câm
-Nhiều đêm ước đặng sắt cầm
Hợp hòa thắm thiết tri tâm cuộc đời
Mưa dứt hẳn, ngừng rơi sầu lệ
Định mệnh duyên như thể ý trời
+Gọi nhau hai tiếng Mình ơi
Mà nghe xót dạ, những lời nỉ non.../.
Minh Hiển & TBT